Khúc 1 . HỒNG HOANG

 

Cuộc tồn sinh chảy dài qua cõi không,

Bóng dáng Big Bang ngác ngơ mắt Chúa,

Ai biết những ngả đường trong khu rừng hoang sơ

những dòng sông lụa,

Và một bông hồng lửa nở giữa vô biên.

 

 

Heraclitus ngước nhìn bùng vỡ khai nguyên,

mênh mông đi giữa đêm đen

đá dựng trên đồi tư duy khắc khoải:

có hay chưa

chưa có gì

chưa có Chúa

chỉ là một trò chơi của lửa

 

 

Mở vòng tay khắc khoải – hiện hữu những thiên hà

Ôm vào lòng khoảng trống

bay vào thiên thu

Nhịp đập con tim

của những đứa con không có mẹ,

mà vẫn sinh ra từng ngày

và những đứa con mất đi

đặt nụ hôn lên cõi miên trường,

 

 

 

Lửa vẫn cháy trong khoảnh khắc đêm,

ánh mắt của bao la quét qua trần gian

thăm thẳm,

ngẫu nhiên,

qui luật,

Nụ cười tiếng khóc của Brahman

Atman tìm quê hương trong mộng tưởng đi về…